Thông tin truyện
Dì Út
Nửa năm sau khi mẹ mất, bố tái hôn.
Có mẹ kế thì sẽ có cha dượng.
Sau đó vào một đêm khuya, khi bố đuổi tôi ra khỏi nhà, dì út đã đón tôi về nhà bà.
Trên đường về nhà, tôi vừa lau nước mắt vừa hỏi:
"Bố có phải là không thương con nữa không?"
Dì út: "Đúng vậy, ông ấy không thương con nữa rồi."
"Ông ấy không thương con, con sẽ không sống nổi sao?"
Dì ấy hỏi ngược lại tôi.
"Bố con đã ngoài bốn mươi mà sự nghiệp vẫn dậm chân tại chỗ, hói đầu, ba cao bụng phệ."
"Mất đi một người như vậy thôi mà, có gì đáng khóc chứ?"
Xem thêm
Thu gọn