Thông tin truyện
Nhà hàng Tây bùng nổ
Tôi và bà ngoại bị nhân viên nhà hàng Tây đuổi ra ngoài.
Cô ta nói tờ tiền bà ngoại bán ve chai kiếm được là giả, ăn mày không có tư cách ăn đồ Tây.
Tình cờ gặp mẹ, kẻ thù không đội trời chung, trợn mắt nhìn tôi:
[Hai đứa ăn mày các người loại gì mà còn muốn ăn chung nhà hàng với tôi, lỡ có bệnh truyền nhiễm thì sao?]
Nhân viên phục vụ cũng cười nhạo theo:
[Hôm nay coi như các người may mắn, mua suất ăn trẻ em được tặng cơ hội rút thăm trúng thưởng, có thể trúng được suất ăn sang chảnh mà các người không mua nổi. Nói trước, giờ ra ngoài nhặt rác thì không kịp đâu nhé.]
Bà ngoại luống cuống xoa xoa quần áo.
Tôi nhìn lên bức ảnh chụp chung của ban lãnh đạo trên tường nhà hàng, ở giữa khung ảnh là nụ cười rạng rỡ của ba.
Xem thêm
Thu gọn