Thông tin truyện
Ánh Trăng Sáng Của Cô Ngốc
Tôi được nhà họ Chu nuôi làm con dâu từ mười năm.
Chỉ vì năm đó Chu Húc Bạch ham chơi khiến tôi phát sốt đến mụ mị đầu óc.
Tôi phản ứng chậm hơn người khác nửa nhịp.
Mọi người đều nói, anh ấy đối xử với tôi tốt đến mức không có giới hạn, tôi là kẻ ngốc có phúc.
Cho đến khi người bạn thanh mai trúc mã của chúng tôi hãm hại tôi rơi xuống nước, tôi lại trong họa được phúc, không còn ngốc nữa.
Vui mừng khôn xiết đi tìm Chu Húc Bạch nhưng lại nghe anh ấy than thở với người khác: "Tôi không thể thích một đứa ngốc được."
Bạn anh ấy hỏi: "Vậy anh còn kết hôn với cô ấy không?"
Giọng nói mệt mỏi của Chu Húc Bạch vang lên: "Kết chứ, cưới về nhà coi như chuộc tội, sau này ly hôn cũng không muộn."
Vì vậy vào ngày nhận giấy chứng nhận kết hôn, tôi đã bỏ trốn.
Sau đó nghe nói cậu cả nhà họ Chu chơi bời lêu lổng đó đã bay khắp bảy châu lục.
Chỉ để tìm một đứa ngốc nhỏ.