Vượt Lên Từ Vực Thẳm

Chương 2



Tôi suýt nữa làm rơi điện thoại!

 

Nam thần lạnh lùng kín đáo trong truyền thuyết sao lại kết bạn với tôi?

 

Nghĩ lại, có lẽ là để báo đáp ân cứu mạng của tôi.

 

Đúng vậy, sau này anh ta tiền đồ vô lượng như vậy, bây giờ tôi phải nhanh chóng ôm chặt đùi anh ta, phải làm tốt mối quan hệ với anh ta mới được!

 

Mang theo suy nghĩ này, tôi lập tức đồng ý lời mời kết bạn.

 

Nhưng một giờ trôi qua, anh ta vẫn không nhắn cho tôi tin nào.

 

"Có chuyện gì sao?"

 

"Cuối tuần có rảnh không?"

 

Tin nhắn của hai người gần như được gửi đến cùng lúc.

 

Anh ấy... đang hẹn hò với tôi sao?

 

Thôi Chi Hàm nói muốn mời tôi đến một nhà hàng phương Tây để ăn tối, thời gian được định vào trưa cuối tuần này.

 

Ấn tượng của tôi về Thôi Chi Hàm là một người độc lai độc vãng, không gần gũi với phụ nữ cũng không gần gũi với đàn ông, anh ấy cao ráo và đẹp trai nhưng lại không có ai để ý đến anh ấy.

 

Bởi vì mọi người có thể cảm thấy rằng mình và những nhân vật cao cao tại thượng như vậy sẽ không có giao điểm trong đời này nên họ rất hiểu chuyện giả vờ không làm phiền.

 

Đến giờ hẹn, khi tôi đến nhà hàng thì Thôi Chi Hàm đã ngồi ở đó rồi.

 

Anh ấy vẫy tay với tôi, thậm chí còn nở một nụ cười.

 

Tảng băng này tan chảy rồi sao?

 

Sau khi tôi ngồi xuống, anh ấy đưa cho tôi thực đơn, còn mình thì cầm một ly rượu vang đỏ nhấm nháp.

 

Truyền thuyết kể rằng học bá thích làm bài tập khi uống rượu vang đỏ, quả nhiên lời đồn không sai.

 

Tôi cũng thoải mái gọi một ly rượu vang đỏ.

 

Hai ly vào bụng, tửu lượng của tôi thực ra không tốt lắm, có chút choáng váng.

 

"Thực ra tôi rất mơ hồ về tương lai"

 

Thôi Chi Hàm đột nhiên lên tiếng.

 

"Các bạn đều có trường muốn vào nhưng tôi thì không, vì dường như tôi không hứng thú với các trường trong nước"

 

Này? Đây là kiểu khoe khoang cao cấp gì vậy?

 

Tôi mang theo chút men say, còn có cả sự không cam lòng từng không gặp thời, rồi lại thêm sự ngưỡng mộ đối với Thôi Chi Hàm ở kiếp trước, bắt đầu nói thao thao bất tuyệt.

 

"Sao anh có thể không biết mình làm gì vào Viện Khoa học Trung Quốc đi!"

 

"Viện Khoa học Trung Quốc?"

 

"Đúng vậy! Ở đó anh sẽ giải quyết được nhiều bài toán khó của ngành y, cứu sống nhiều người của đất nước, rõ ràng anh là trụ cột của đất nước, sao lại có thể nói là không hứng thú với trường học, giá trị của anh đối với đất nước, thực sự không thể so sánh được"

 

Tiếp theo, tôi lại thao thao bất tuyệt nói rất nhiều về những thành tựu của Thôi Chi Hàm ở kiếp trước, tôi không nhận ra rằng nhiều kiến thức đã vượt quá trình độ phổ thông.

 

Tôi cũng không để ý thấy Thôi Chi Hàm một mặt nghiêm túc, nhìn tôi với ánh mắt khen ngợi sâu sắc.

 

"Tôi đi vệ sinh một chút"

 

Đầu hơi choáng váng, tôi vịn tường đi ra khỏi nhà vệ sinh, đột nhiên một đôi giày cao gót tinh xảo xuất hiện trong tầm mắt.

 

"Ồ, đây không phải là Vân Vân sao?"

 

Tôi ngẩng đầu lên, thấy Hàn Đóa Đóa đang khoác tay Lục Tử Anh, đắc ý nhìn tôi.

 

5.

 

"Các người..."

 

Tôi có chút đứng không vững, không ngờ rằng họ đã công khai qua lại với nhau như vậy.

 

Lục Tử Anh vẫn chưa chính thức chia tay với tôi!

 

Nhớ lại những chuyện họ làm ở kiếp trước, tôi tức giận không thôi.

 

Dựa vào men say, tôi muốn tát Hàn Đóa Đóa một cái nhưng bàn tay đưa ra lại bị Lục Tử Anh chặn lại.

 

Anh ta còn có chút sức lực, nắm lấy cổ tay tôi đau nhói.

 

"Nghe nói em không làm hết bài toán, nói thế nào cũng sẽ ít hơn hai mươi điểm so với bình thường, bây giờ em lấy gì để so sánh với anh?"

 

Vậy nên năm đó, lời hứa hẹn của Lục Tử Anh với tôi thực ra là để lấy lòng Hàn Đóa Đóa sao?

 

Kiếp trước Lục Tử Anh và Hàn Đóa Đóa vào đại học, lại dựa vào mối quan hệ của bố Hàn Đóa Đóa, hai người ở trường đều rất nổi tiếng.

 

Mà tất cả những điều này đều được xây dựng trên nỗi đau khổ của tôi và gia đình tôi!

 

Lục Tử Anh khinh thường đẩy tôi ra, tôi đứng không vững, sắp ngã xuống đất thì đột nhiên một đôi tay ấm áp ôm lấy eo tôi.

 

Tôi quay đầu lại nhìn, là Thôi Chi Hàm.

 

Hàn Đóa Đóa và Lục Tử Anh đều tỏ ra nghi ngờ.

 

Tôi quen biết Thôi Chi Hàm từ khi nào?

 

"Kiến thức của Vân Vân là thứ mà các người căn bản không thể đạt tới, tôi nghĩ rằng cho dù cô ấy bỏ trống hai câu hỏi lớn, vượt qua những người như các ngươi cũng không thành vấn đề"

 

"Anh nói chúng tôi là những người như vậy?"

 

Lục Tử Anh muốn tiến lên chất vấn, Thôi Chi Hàm lập tức đứng chắn trước mặt tôi.

 

Thôi Chi Hàm còn cao hơn Lục Tử Anh nửa cái đầu, áp lực mạnh mẽ khiến Lục Tử Anh rất hận liền bỏ đi.

 

"Xem ra Vân Vân cũng có chút bản lĩnh, có thể quyến rũ được Thôi Chi Hàm"

 

"Hừ thì sao, cô ta có thể vượt qua chúng ta không?"

 

Lục Tử Anh tức giận nói với Hàn Đóa Đóa.

 

Bên này, tôi cảm ơn Thôi Chi Hàm đã giúp tôi giải vây vừa rồi, sau cảnh tu la vừa rồi, tôi đã tỉnh rượu hơn một nửa.

 

"Những điều anh vừa nói, anh có nghĩ là em có thể làm được không?"

 

Tôi vội vàng gật đầu.

 

"Nếu là em thì chắc chắn không thành vấn đề!"

 

"Vậy còn em Vân Vân, sau này em muốn làm gì, muốn vào trường đại học nào?"

 

Tôi đột nhiên bị hỏi, đúng vậy, tôi muốn đi đâu?

 

Trước đây tôi chỉ nghĩ đến chuyện trả thù Hàn Đóa Đóa và Lục Tử Anh, tôi không hề lên kế hoạch cho bản thân mình.

 

"Tôi biết điểm của em không tệ, nếu có cơ hội, tôi hy vọng có thể trở thành bạn học đại học với em"

 

Thôi Chi Hàm dịu dàng nhìn tôi, tôi như thể đột nhiên tìm thấy phương hướng vậy.

 

Đúng vậy, tôi tự nhận rằng năng lực hiện tại của tôi không kém Thôi Chi Hàm, anh ấy có thể làm được thì tôi cũng có thể làm được.

 

Tôi cũng muốn kiếp này cha mẹ tự hào về tôi!

 

6.

 

Còn hai ngày nữa là đến ngày công bố điểm thi đại học.

 

Không ngoài dự đoán, tôi nghĩ rằng điểm của mình có thể gây chấn động toàn thành phố thậm chí là toàn tỉnh.

 

Hôm nay ăn cơm, bố thấy tôi không nói gì còn tưởng tôi căng thẳng vì sắp đến ngày công bố điểm.

 

"Đừng căng thẳng Vân Vân, sáng nay chú Hàn còn nói với bố, cho dù thi đại học không đỗ thì chúng ta vẫn còn nhiều lựa chọn"

 

Lúc này Hàn Đóa Đóa đã bắt đầu để bố cô ta giăng bẫy cho bố tôi rồi sao?

 

"Yên tâm đi bố, con không sao đâu"

 

Bố nghe xong lời tôi nói thì cười sảng khoái.

 

"Tốt! Không hổ là con gái của bố!"

 

Rất nhanh, đến ngày công bố điểm.

 

Bố mẹ hồi hộp ngồi trước tivi chờ điểm chuẩn trúng tuyển năm nay được công bố.

 

Còn tôi thì đã biết từ lâu, năm nay vì độ khó của môn tổng hợp nên điểm chuẩn trúng tuyển cũng là năm thấp nhất.

 

Nhưng khi đó rất nhiều người biết điểm chuẩn trước đều rất vui mừng nhưng điểm trung bình năm đó cũng là thấp nhất trong nhiều năm trở lại đây.

 

Thậm chí có rất nhiều học sinh vì không chịu được cú sốc kiểu tàu lượn siêu tốc này mà nghĩ quẩn.

 

Trong đó có cả tôi.

 

Khi đồng hồ chỉ đến mười hai giờ, tivi công bố điểm chuẩn trúng tuyển đại học năm nay.

 

"Trời ơi, sao lại thấp thế?"

 

Bố mẹ tôi kinh ngạc thốt lên, sau đó quay đầu nhìn tôi, vẻ mặt như đã nắm chắc phần thắng.

 

Kiếp trước vào thời điểm này, bố mẹ cũng vui mừng như vậy, đến nỗi sau này mẹ tôi buồn đến nỗi không nuốt nổi thức ăn.

 

Ba giờ nữa nữa là có thể biết điểm rồi.

 

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên.

 

"Vân Vân, là điện thoại của Đóa Đóa"

 

Không biết Hàn Đóa Đóa lúc này tìm tôi có chuyện gì.

 

"Chờ một lát nữa có điểm rồi, mọi người sẽ biết ai mới thực sự là thiên chi kiêu tử!"

 

Tôi lười để ý đến cô ta.

 

Cô ta còn tưởng rằng lần này tôi bỏ trống hai câu hỏi lớn sao?

 

"Hay là chúng ta cược đi?"

 

"Cược gì?"

 

"Bây giờ lên diễn đàn của trường đăng, nếu điểm của tôi cao hơn cậu, cậu phải ra trước tòa nhà giảng dạy xin lỗi tôi trước mặt mọi người và thừa nhận cậu là kẻ thứ ba chen vào giữa tôi và Lục Tử Anh!"

 

"Đến nước này rồi mà còn cứng miệng, cược thì cược! Vậy nếu cậu thua thì sao?"

 

"Tùy cậu"

 

"Được! Nếu tôi thắng, cậu phải quỳ xuống trước mặt tôi và Lục Tử Anh và nói rằng bản thân cậu là đồ bỏ đi!"

 

Một lát sau, một bài đăng trên diễn đàn của trường đột nhiên lên thẳng hot hòn họt , trước khi có điểm thì lượng thảo luận và độ hot vẫn không ngừng tăng cao.

 

Tiêu đề là "Hai nữ sinh tài năng của trường trung học XX thành phố XX đặt cược lớn, vì tình mà xé rách mặt nạ."

 

Hóa ra là Hàn Đóa Đóa đăng nội dung cược của chúng tôi lên trang cá nhân của cô ta, vừa đăng đã được nhiều người chia sẻ lại.

 

Dù sao thì cô ta cũng là hoa khôi của trường, nhất cử nhất động đều được mọi người chú ý.

 

"Trời ơi, không phải nghe nói cô ấy và Vân Vân quan hệ rất tốt sao?"

 

"Chỉ vì một Lục Tử Anh mà trở mặt với nhau à"

 

"Mặc dù nói Hàn Đóa Đóa rất xinh đẹp nhưng Vân Vân cũng là một nữ sinh tài năng được công nhận, chẳng lẽ lần này Hàn Đóa Đóa còn tự tin có thể vượt qua Vân Vân sao?"

 

"Hai nữ sinh tài năng đối đầu trực tuyến, thật khiến người ta mong chờ"

 

"Không phải Lục Tử Anh thích Vân Vân sao, chẳng lẽ cũng bị sức hấp dẫn của Hàn Đóa Đóa thu hút rồi sao? Cũng đúng, dù sao thì bố đẻ của cô ta cũng là hiệu trưởng"

 

"Sao tôi lại nghe nói cô ta là kẻ thứ ba nhỉ?"

 

"Không thể nào?"

 

Lượng thảo luận trên mạng ngay lập tức vượt quá mười nghìn.

 

Trong một loạt các cuộc thảo luận sôi nổi, tôi đột nhiên nhìn thấy một bình luận.

 

"Dù thế nào đi nữa, tôi vẫn tin Vân Vân"

 

Tôi thấy địa chỉ IP là con phố quen thuộc của tôi.

Chương trước Chương tiếp
Loading...