Tôi trở thành bạn gái của Boss

chương 4



Tôi tưởng hôm nay nhiệm vụ của mình đã hoàn thành gần hết, có thể kết thúc trọn vẹn rồi, không ngờ vẫn gặp phải trận chiến Waterloo.

 

Trước khi vào, tôi nhắn tin cho đồng nghiệp trước, sau đó nắm tay áo Hứa Thừa An đi vào.

 

Bên trong rất yên tĩnh, Vương bộ trưởng ra hiệu cho tôi tháo bịt mắt cho Hứa Thừa An.

 

Tôi vừa buông tay áo Hứa Thừa An, còn chưa kịp tháo bịt mắt cho anh ấy, Hứa Thừa An đã vừa gọi tên tôi vừa lo lắng bước về phía tôi một bước, [Thẩm Tiểu Văn.]

 

Có lẽ là lúc trang trí tiệc sinh nhật, dây ruy băng rơi xuống đất chưa được dọn sạch.

 

Hứa Thừa An bị vấp một cái, tôi vội vàng đỡ anh ấy.

 

Anh ấy ôm lấy tôi, coi tôi như điểm tựa của mình.

 

Tôi ngẩng đầu lên thì thấy mắt đồng nghiệp đều sáng lên vì thích thú.

 

Cứu tôi với.

 

Tôi vỗ nhẹ vào người Hứa Thừa An.

 

[Tổng giám đốc Hứa?] Đứng vững rồi thì mau buông ra đi.

 

Hứa Thừa An không những không buông tay mà còn ôm chặt hơn, nói bên tai tôi: [Thẩm Tiểu Văn, hôm nay là sinh nhật tôi.]

 

Tôi biết là sinh nhật anh, không phải đang chuẩn bị tổ chức cho anh sao nhưng anh buông tay ra trước đã.

 

[Tôi muốn ước một điều ước, em có thể giúp tôi thực hiện không?]

 

Đây là coi tôi là ông già Noel sao?

 

Tôi định nói với anh ấy là buông tay ra trước rồi nói tiếp thì anh ấy đã giáng cho tôi một đòn sét đánh ngang tai.

 

[Làm bạn gái anh nhé, Thẩm Tiểu Văn.] Nói xong anh ấy buông tay tôi ra, tháo bịt mắt xuống.

 

Không khí trong nháy mắt có chút đông cứng, tôi ngây người tại chỗ.

 

Hứa Thừa An nhìn tôi, lại nhìn đồng nghiệp xung quanh, sau đó mặt anh ấy đỏ lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.

 

Vương bộ trưởng dẫn đầu phá vỡ sự bế tắc này, [Chúc mừng sinh nhật, tổng giám đốc Hứa.]

 

Đồng nghiệp đều đến chúc mừng sinh nhật Hứa Thừa An, bỏ qua tôi đang ngây người và khuôn mặt đỏ bừng của Hứa Thừa An, còn có ánh mắt hóng hớt của mọi người, dường như trước đó chẳng có chuyện gì xảy ra.

 

Tôi mơ mơ màng màng ăn xong bữa cơm, mơ mơ màng màng về nhà nằm vật ra giường.

 

Cảm giác như đang nằm mơ vậy, Hứa Thừa An thích tôi sao?

 

Vậy thì suốt thời gian qua mọi hành vi khác thường của anh ấy dường như đều có thể tìm ra dấu vết.

 

Hỏi anh ấy giữa anh ấy và Hà Dịch ai đẹp trai hơn là vì ghen, hỏi tôi và bạn trai cũ thế nào là vì thích tôi, thời gian này đối xử tốt với tôi là vì muốn theo đuổi tôi.

 

Điện thoại hiện lên tin nhắn Wechat.

 

Hứa Bóc Lột: Hôm nay anh không đùa đâu, Thẩm Tiểu Văn, anh thích em, muốn ở bên em.

 

Tôi nằm trên giường ngọ nguậy như một con sâu lông, không biết nên trả lời thế nào.

 

Đầu óc tôi trống rỗng, bắt đầu nhớ lại những chuyện liên quan đến Hứa Thừa An.

 

Dường như ngoài tật xấu chung của ông chủ là thích bắt nhân viên tăng ca ra thì anh ấy vẫn luôn rất tốt.

 

Vừa mới vào công ty, là người mới nên có nhiều thứ không quen, thường là mọi người đã tan làm hết rồi mà tôi vẫn chưa làm xong việc.

 

Hứa Thừa An là một con nghiện công việc, thường là đến khi mọi người đều đi hết rồi anh ấy mới về nhà.

 

Có vài lần thấy tôi vẫn còn làm việc thì đều đến hỏi tôi có chỗ nào không biết không, mặc dù sẽ nói tôi vài câu cay độc nhưng vẫn chỉ dạy tôi rất cẩn thận.

 

Mặc dù thường bắt chúng tôi tăng ca nhưng tiền tăng ca cũng không ít.

 

Anh ấy cũng rất đẹp trai, sự nghiệp thành công, chỉ hơn tôi ba tuổi.

 

Tôi cầm chăn trùm kín mặt, nghĩ mãi không ra lý do để từ chối anh ấy, ngược lại càng nghĩ càng thấy rung động.

 

9

 

Ngày hôm sau vừa vào công ty, tôi đã cảm thấy mình như một quả dưa hấu bị ném vào bầy lợn, lăn lộn khắp nơi.

 

Ánh mắt nóng bỏng của mọi người thỉnh thoảng nhìn tôi khiến tôi cảm nhận sâu sắc sự háo hức muốn hóng hớt của họ.

 

Khoảnh khắc Hứa Thừa An gọi tôi vào phòng làm việc, ánh mắt của mọi người lại quét qua tôi.

 

[Tối qua tại sao không trả lời tin nhắn?] Hứa Thừa An vừa đóng cửa phòng làm việc vừa chất vấn tôi.

 

Tôi chớp mắt ngượng ngùng trả lời: [Đi ngủ sớm, không thấy.]

 

Hứa Thừa An nhìn tôi chằm chằm nói: [Sáng nay em cũng không trả lời.]

 

Tôi khựng lại một chút, giả vờ ho hai tiếng nói: [Sáng nay vội đi làm, không kịp xem.]

 

Sau đó tôi nghe thấy anh ấy cười một tiếng rồi nói: [Thẩm Tiểu Văn, giả vờ ngây ngốc với anh sao?]

 

Ánh mắt Hứa Thừa An nhìn tôi như muốn nói đừng có làm trò mèo với anh, anh không ăn đâu.

 

Hứa Thừa An lại tiến gần nói: [Vậy thì bây giờ anh nói lại trước mặt em một lần nữa, Thẩm Tiểu Văn anh thích em, em có đồng ý làm bạn gái anh không?]

 

Tôi cảm thấy nhịp tim bắt đầu không đều, má nóng lên nhưng vẫn giả vờ e thẹn nói: [Em thấy nhanh quá, đột ngột quá, không có cảm giác được theo đuổi gì cả.]

 

Hứa Thừa An: [Vậy thì em dạy anh cách theo đuổi người đi, anh chưa từng theo đuổi ai cả.]

 

Em dạy anh theo đuổi chính em á? Người ta có làm thế không?

 

Sau đó, liên tục mấy ngày tôi đều bị gọi vào phòng làm việc của Hứa Thừa An để lấy một bó hoa hồng, rồi chịu đựng ánh mắt khác thường của mọi người cả một ngày.

 

Sau mấy ngày như vậy, tôi vội vàng chấp nhận thân phận bạn gái của Hứa Thừa An.

 

Ngày nào cũng chết chìm trong sự xấu hổ, dù tôi có là sắt thép cũng không chịu nổi.

 

Ban đầu muốn hưởng thụ cảm giác được ông chủ nịnh nọt, kết quả chưa kịp hưởng thụ đã khiến bản thân khó chịu trước, tôi thực sự tin anh ấy chưa từng theo đuổi ai.

 

Tối hôm tôi đồng ý, Hứa Thừa An nhắn tin cho tôi.

 

Hứa Bóc Lột: Bây giờ mấy giờ rồi?

 

Tôi: Mười giờ rưỡi tối.

 

Hứa Bóc Lột: Không, là điểm khởi đầu tình yêu của chúng ta.

 

Biểu cảm của tôi ngay lập tức đông cứng lại, đây là Hứa Thừa An sao? Tôi nghi ngờ nghiêm trọng là anh ấy bị hack mất nick rồi.

 

Tôi còn chưa kịp định thần lại, anh ấy lại nhắn thêm một câu.

 

Hứa Bóc Lột: Đau chân cả tuần rồi, hôm nay đi khám thì bác sĩ bảo trong xương có thứ gì đó, chụp phim ra xem thì hóa ra là anh thích em đến tận xương tủy.

 

Tôi che mắt lại, trời ơi, không ngờ Hứa Bóc Lột còn có một bộ mặt khác, tiểu hoàng tử sến súa sao?

 

Thấy tôi mãi không trả lời, anh ấy gọi video cho tôi.

 

Hình như anh ấy vừa mới tắm xong, tóc còn ướt nhẹp, có giọt nước chảy trên má anh ấy, rơi xuống xương quai xanh.

 

Thật là gợi cảm, tôi nuốt nước bọt.

 

Điện thoại truyền đến giọng nói của Hứa Thừa An, [Sao không trả lời tin nhắn của anh, anh gửi em không thích sao?]

 

Tôi bị nhan sắc của đàn ông làm choáng váng, nói: [Thích, anh gửi gì em cũng thích.]

 

Hứa Thừa An cười nói: [Bạn gái anh ngoan quá.]

 

Sáng hôm sau, tôi vẫn không thoát khỏi sự trừng phạt của những câu sến súa.

 

Hứa Bóc Lột: Anh muốn giúp em giặt một thứ.

 

Tôi: Giặt gì?

 

Hứa Bóc Lột: Thích em.

 

10

 

Một thời gian sau, tôi phát hiện ra rằng kể từ khi ở bên Hứa Thừa An, sau khi tan làm tôi còn phải ở lại làm việc cùng anh ấy.

 

Yêu đương thế nào mà cứ như tăng ca vậy?

 

Tôi đang nhắn tin than thở với Kiều Nguyệt, Hứa Thừa An nói muốn đổi ảnh đại diện đôi với tôi, vừa nói vừa tiện tay định giật điện thoại của tôi.

 

Trước khi bị giật mất, tôi dùng hết tốc độ cả đời chuyển sang trang trò chuyện với Kiều Nguyệt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

 

[Hứa Bóc Lột?]

 

Á á á, sao lại quên mất, tôi chưa đổi ghi chú của anh ấy!

 

Tôi thái độ vô cùng thành khẩn nói: [Anh nghe em giải thích.]

 

Hứa Thừa An hừ lạnh một tiếng, liếc tôi, [Sao thế? Lại bị hack nick rồi à?]

 

Tôi: [...]

 

Sau đó tôi trơ mắt nhìn anh ấy đổi ghi chú của tôi thành Nam thần, sau đó còn thêm một trái tim.

 

Hà Dịch tìm Hứa Thừa An đi chơi, anh ấy nhất quyết bắt tôi đi cùng.

 

Anh ấy nắm tay tôi giới thiệu tôi với Hà Dịch: [Cậu đã gặp rồi, đây là bạn gái tôi, Thẩm Tiểu Văn.]

 

Hà Dịch cười cười, đưa tay ra định bắt tay tôi, [Đã gặp rồi, không phải Tiểu Văn sao.]

 

Tay tôi còn chưa kịp đưa ra, tay của Hà Dịch đã bị Hứa Thừa An đánh rơi, [Không được nắm tay bạn gái tôi, đi nắm tay bạn gái cậu đi.]

 

Hà Dịch trợn mắt nhìn Hứa Thừa An, [Nhìn cái vẻ keo kiệt của anh kìa.]

 

Tôi nhìn Hứa Thừa An không nhịn được bật cười, bộ lọc ông chủ đã vỡ tan tành.

 

Hà Dịch nhìn Hứa Thừa An đầy ẩn ý, nói với tôi: [Tôi đã nghe thấy cái tên Thẩm Tiểu Văn từ miệng một người nào đó từ lâu rồi.]

 

Hứa Thừa An trừng mắt nhìn Hà Dịch, [Hôm nay cậu nói nhiều thế, ăn kẹo cao su nhiều quá à.]

 

[Anh ấy nói gì về em.] Tôi hơi tò mò.

 

Hà Dịch cười nói: [Anh ấy nói công ty anh ấy có một cô gái hài hước trông không được thông minh lắm.]

 

Tôi nghiến răng, nói cô gái hài hước thì tôi nhận, cái gì mà trông không được thông minh lắm?

 

Hứa Thừa An lại gần, giọng điệu nịnh nọt: [Đừng nghe cậu ấy nói bậy.]

 

Tôi liếc anh ấy, anh ấy lại ngoan ngoãn nói: [Anh là anh chàng hài hước trông không được thông minh, chúng ta là trời sinh một cặp.]

 

Sau một thời gian dài ở bên Hứa Thừa An, tôi đều cảm thấy mình bị bao vây bởi những câu sến súa.

 

Sau đó dứt khoát buông xuôi luôn, có câu nói đánh không lại thì gia nhập.

 

Hà Dịch biết chuyện còn chế giễu chúng tôi là một cặp đôi sến súa.

 

Thôi, sến thì sến, tự mình chọn bạn trai, biết làm sao được, đành cùng anh ấy sến vậy.

 

-Hết-

Chương trước
Loading...