Sau Khi Ly Hôn Con Trai Đưa Tôi Tới Chiến Thắng

Chương 3



[Vợ à, anh không nỡ xa hai mẹ con, đợi bên đó giải quyết xong mọi chuyện, anh sẽ về nhà ngay.]

 

Từ khi nào mà anh ta trở nên không muốn về nhà?

 

Có lẽ thấy vẻ mặt tôi có chút mềm lòng, anh ta ngồi xuống nắm lấy tay tôi.

 

[Vợ à, chúng ta đừng cãi nhau nữa được không? Em thật sự đành lòng để con trai không có bố sao?]

 

Tôi rút ngón tay khỏi lòng bàn tay anh ta, nhìn vào mắt anh ta với vẻ mỉa mai.

 

[Chu Dự, người làm sai là anh, người không muốn trả giá cũng là anh. Trên đời này, làm gì có lý lẽ như vậy?]

 

9

 

Chuyện bất thường ắt có yêu quái.

 

Tôi nhờ bạn bè giúp tôi điều tra tình hình hiện tại của Chu Dự.

 

Không điều tra thì không biết, điều tra rồi mới giật mình.

 

Chu Dự đang điều hành một công ty thương mại.

 

Nói trắng ra, chính là lợi dụng lợi thế về kênh để mua đi bán lại kiếm chênh lệch.

 

Nửa tháng trước, một lô hàng do Lâm Nguyệt phụ trách mua sắm bị phát hiện là hàng giả.

 

Nhà cung cấp ở thượng nguồn trực tiếp bỏ trốn.

 

Khách hàng ở hạ nguồn từ chối nhận hàng, còn yêu cầu bồi thường mọi tổn thất.

 

Nghe nói, Chu Dự đã phải bỏ ra toàn bộ vốn liếng của mình mới tạm thời lấp đầy được cái hố này.

 

Bây giờ đừng nói là một trăm vạn, ước tính ngay cả một vạn anh ta cũng khó mà lấy ra được.

 

Lần này đến tìm tôi tái hợp, xem ra không chỉ muốn lại 100 vạn.

 

Thậm chí có khả năng, là nhắm vào căn nhà này.

 

Chúng tôi ở một căn nhà thuộc khu vực trường học, theo giá thị trường hiện tại, ít nhất cũng phải 5-600 vạn.

 

Lúc thỏa thuận ly hôn, không biết Chu Duệ Trạch đã nói gì với anh ta.

 

Có lẽ là vẫn còn một chút áy náy không đáng kể với hai mẹ con chúng tôi.

 

Hoặc có lẽ là lúc đó công việc kinh doanh của anh ta đang thuận buồm xuôi gió, không để những đồng tiền này vào mắt.

 

Thỏa thuận ly hôn thì ký rất sảng khoái.

 

Nhưng bây giờ sa sút rồi, những tài sản này lại trở thành cọng rơm cứu mạng.

 

Chỉ muốn nắm trong tay mình.

 

Nhưng, họa do tình nhân gây ra, lại muốn đến chỗ vợ cũ để chiếm tiện nghi.

 

Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?

 

10

 

Sau khi hết thời gian hòa giải, đáng lẽ phải đi nộp đơn xin ly hôn.

 

Nhưng tôi liên lạc mãi không được với Chu Dự, chắc là cố tình kéo dài để thủ tục sau đó không thể tiến hành.

 

Tôi đang bực bội thì đột nhiên nhận được một bưu kiện.

 

Bên trong là một chiếc USB, lưu bằng chứng ngoại tình của Chu Dự.

 

Có video anh ta và Lâm Nguyệt ôm ấp nhau đi vào khách sạn, có ảnh chụp màn hình tin nhắn tán tỉnh lộ liễu của họ.

 

Thậm chí còn có cả những bản ghi chuyển khoản [520][1314] như vậy.

 

Tôi chụp ảnh gửi cho Chu Dự.

 

[Thỏa thuận ly hôn không thành, tôi vẫn có thể tiến hành thủ tục tố tụng.]

 

Một lúc sau, điện thoại của Chu Dự gọi đến:

 

[Vợ à, em thật sự nhẫn tâm như vậy sao? Chúng ta đã có hơn mười năm tình cảm, chẳng lẽ nói không còn là không còn sao?]

 

Hôm nay hiếm khi có một trận mưa lớn.

 

Khi điện thoại gọi đến, tôi đang đứng ở ngã tư dưới lầu.

 

Gió từ bốn phương tám hướng thổi về phía tôi.

 

Tôi nhẹ nhàng mở miệng:

 

[Chu Dự, tình cảm của chúng ta, là anh làm mất trước.]

 

Đầu bên kia không còn tiếng động.

 

Cuối cùng Chu Dự vẫn đến nhận giấy chứng nhận ly hôn.

 

Hôm đó, anh ta đến một mình, không dẫn Lâm Nguyệt theo.

 

Cả người trông vô cùng tiều tụy.

 

Nghe nói công ty thương mại của anh ta, trên sổ sách không còn tiền lưu động, gần như đã ngừng hoạt động.

 

Nhưng tiền hàng trước đó của nhà cung cấp phải trả, tiền lương của nhân viên càng không thể chậm trễ.

 

Chắc là thời gian này anh ta đã đau đầu lắm rồi.

 

11

 

Lúc chia tay, anh ta kéo tôi lại.

 

[Uyển Thanh, cùng nhau ăn bữa cơm đi.]

 

Tôi vừa định từ chối thì nghe anh ta vội vàng nói:

 

[Cho dù chia tay rồi, vẫn có thể làm bạn chứ, cùng nhau ăn một bữa cơm cũng không được sao?]

 

Tôi hiểu anh ta quá rõ, hạ mình như vậy, không phải vì tình cũ khó quên, mà là có chuyện muốn nói.

 

Tôi gật đầu.

 

Chúng tôi tùy tiện tìm một nhà hàng gần cục dân chính.

 

Ngồi xuống, anh ta không ngừng xoay xoay ly thủy tinh, vẻ mặt muốn nói lại thôi.

 

Tôi không muốn lãng phí thời gian, dứt khoát mở lời trước:

 

[Chu Dự, anh có gì muốn nói thì nói thẳng đi.]

 

Anh ta do dự một lúc, mới cẩn thận nói:

 

[100 vạn đã hứa với em trước đó, có thể hoãn lại một thời gian không? Em yên tâm, anh đã hứa với em, nhất định sẽ không thất hứa, chỉ là]

 

[Được.]

 

Tôi ngắt lời anh ta.

 

[Uyển Thanh!]

 

Anh ta đưa tay muốn nắm tay tôi.

 

Tôi không chút biểu cảm rụt tay về.

 

[Em đồng ý hoãn trả một năm nhưng phải theo giá thị trường, tính lãi suất 10%.]

 

[Ngoài ra, em muốn lấy hàng từ công ty anh theo chế độ đại lý đặc biệt. Anh yên tâm, em sẽ thanh toán tiền hàng đúng hạn.]

 

Trước đây, Ninh Ninh vẫn nói nguồn hàng chất lượng tốt khó tìm, không thì giá quá cao, không thì chất lượng không tốt.

 

Cô ấy nói vậy vừa vặn bị Chu Duệ Trạch nghe thấy.

 

Đứa nhóc thông minh chớp chớp mắt, nói với chúng tôi:

 

[Cô Ninh Ninh, cháu biết chỗ nào có thể đáp ứng nhu cầu của các cô.]

 

Thật đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh.

 

Tôi còn đang nghĩ cách mở lời với Chu Dự thì anh ta lại tự đưa đến tận cửa.

 

Dù sao, để trở thành đại lý đặc biệt của công ty họ, đều là những người đã lấy hàng trăm triệu tiền hàng mới có tư cách.

 

Chu Dự chắc không ngờ tôi sẽ mặc cả với anh ta, ngẩn người một lúc, mới cười khổ nói:

 

[Em thay đổi nhiều quá, trước đây em…]

 

[Chu Dự.]

 

Tôi lại ngắt lời anh ta.

 

Tôi biết anh ta muốn nói gì.

 

Trước đây, tôi chỉ toàn tâm toàn ý với anh ta và con.

 

Từ bỏ công việc tốt, chỉ muốn cống hiến cho gia đình đến già.

 

[Người trẻ tuổi mới thích yêu đương mù quáng, người phụ nữ trung niên bị chồng bỏ như em, chỉ nhìn lợi hại được mất.]

 

Tôi nâng ly chạm vào ly anh ta.

 

[Ông chủ Chu, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!]

 

12

 

Có nguồn hàng đảm bảo, tôi nhanh chóng chuyển từ chế độ bán hộ sang chế độ tự mở đoàn.

 

Một mặt lợi nhuận cao hơn.

 

Mặt khác có thể phát triển đội trưởng bán hộ của riêng mình, mở rộng kênh bán hàng và phạm vi phủ sóng.

 

Vì nền tảng mới ra mắt không lâu nên đã nhận được nhiều cơ chế hỗ trợ và khuyến mãi.

 

Tôi đã đăng ký một công ty, thuê nhân viên vận hành, lập kế hoạch và chăm sóc khách hàng chuyên nghiệp.

 

Cuộc sống tuy bận rộn nhưng vô cùng viên mãn.

 

Nhưng dạo gần đây Chu Dự lại không được tốt lắm.

 

Vài ngày trước, nhà cung cấp bán hàng giả cho anh ta đã bị bắt.

 

Người đó khai rằng, Lâm Nguyệt từ đầu đã biết lô hàng này có vấn đề.

 

Nhưng đã nhận 20% tiền hoa hồng của anh ta nên đã giấu nhẹm chuyện này.

 

Chu Dự biết chuyện sau đó đã nổi trận lôi đình, trước mặt mọi người đã tát Lâm Nguyệt một cái.

 

Không ngờ Lâm Nguyệt đứng không vững, bụng đập vào góc bàn.

 

Gây ra tình trạng bong nhau non.

 

Không chỉ Lâm Nguyệt phải chịu tội lớn, mà đứa trẻ cũng chết lưu trong bụng mẹ.

 

Nghe nói, dạo này nhà họ Lâm ngày nào cũng chặn ở công ty tìm Chu Dự đòi nói chuyện.

 

Dọa cho anh ta không dám đến văn phòng.

 

Khi Ninh Ninh kể chuyện này với tôi, giọng điệu đầy hả hê.

 

[Tớ nói không sai chứ, kẻ đê tiện ắt có trời trừng trị.]

 

Tôi đang xem báo cáo tài chính tháng này, nhàn nhạt nói:

 

[Đừng ảnh hưởng đến việc kinh doanh của chúng ta là được.]

Chương trước Chương tiếp
Loading...