Ngôi Sao Sa Ngã

Chương 4



Xem ra, cô ta không muốn giả vờ nữa, muốn hoàn toàn lộ bộ mặt thật với tôi.

 

Đúng ý tôi.

 

9

 

Tôi lập tức mở livestream vạch trần tin nhắn của cô ta, tiện thể để Trì Dã và Phó Sâm vào ống kính, để chứng minh sự trong sạch của mình.

 

Đám não tàn của Lê Sa cuối cùng cũng bị phá vỡ phòng tuyến cuối cùng.

 

Sau khi họ im lặng, phát ngôn của cư dân mạng qua đường cuối cùng cũng chiếm ưu thế.

 

[Ôi trời? Lê Sa nghĩ gì vậy? Làm ngôi sao lớn không tốt sao? Vậy mà dám phản bội người hâm mộ đi làm vũ nữ thoát y, thật là hạ tiện!]

 

[Vậy là Lê Sa không chỉ từ bỏ bộ phim của đạo diễn Trì để đi làm vũ nữ thoát y, còn uy hiếp chị gái mình giúp cô ta tẩy trắng? Các bạn xem video thử vai chưa? Diễn xuất của chị gái cô ta thực sự tốt hơn cô ta nhiều, chẳng trách ngay cả đạo diễn Trì vốn lạnh lùng cũng sẵn sàng ra mặt thanh minh cho chị gái cô ta.]

 

[Cô ta vừa ngu vừa xấu xa thế? Mang theo một loại độc ác chưa từng bị kiến thức làm ô nhiễm.]

 

[Đã từng là fan của Lê Sa, đó là chuyện đáng xấu hổ nhất trong đời tôi, các bạn muốn mắng thì mắng Lê Sa, đừng mắng fan!]

 

Thấy Lê Sa bị cả cư dân mạng chửi, Kỳ Trạm tức giận.

 

"Các người ngu hết rồi à?"

 

"Một số người chỉ biết khóc lóc, nước mắt chảy thành sông, nhìn cái gì cũng thấy dâm! Múa thoát y là nghệ thuật! Các người có hiểu nghệ thuật là gì không?!"

 

"Người khác bó chân thì các người bó não, Sasa đây là hiến thân cho nghệ thuật! Cô ấy có quyền cởi bỏ quần áo vì nghệ thuật! Các người dựa vào đâu mà can thiệp vào quyền tự do của cô ấy?"

 

"Với tư tưởng phong kiến như vậy mà còn làm phim à? Một nửa rạp chiếu phim trên toàn quốc là của nhà tôi, bộ phim rác rưởi của các người, quay xong cũng đừng hòng chiếu ở rạp chiếu phim nhà tôi!"

 

Nhưng lời nói của Kỳ Trạm không những không giúp được Lê Sa, ngược lại còn khơi dậy ngọn lửa giận dữ của cư dân mạng đối với bọn tư bản.

 

[Ha ha, thái tử gia Kinh thành lợi hại lắm sao, chúng tôi là người dùng mạng vẫn là người kế thừa chủ nghĩa xã hội! Khách hàng là thượng đế, anh có hiểu không? Thượng đế muốn xem phim gì, anh quản được sao?]

 

[Đúng vậy, nghệ thuật là nghệ thuật nhưng múa thoát y thì vẫn là dung tục! Lê Sa thường ngày trước ống kính giả vờ trong sáng như vậy, không ngờ, để quyến rũ Kỳ Trạm, vậy mà ngay cả mặt mũi cũng không cần! Thật sự là sợ người nghèo nhìn thấy, lại sợ người giàu không nhìn thấy!]

 

[Cô ta thật ngu ngốc, cô ta tưởng Kỳ Trạm đối với cô ta là thật lòng sao? Ước chừng giống như bạn gái cũ của Kỳ Trạm, chơi chán rồi lập tức bị đá, đến lúc đó không tiền không sự nghiệp, tôi xem cô ta còn có thể vênh váo đe dọa cư dân mạng được không!]

 

...

 

Đối mặt với sự chế giễu của cư dân mạng, Lê Sa như phát điên, đăng ảnh thân mật của cô ta và Kỳ Trạm lên.

 

Trong ảnh, Lê Sa và Kỳ Trạm nằm trên giường lớn hôn nhau, tư thế thân mật, không mảnh vải che thân, rõ ràng vừa mới xảy ra chuyện gì đó.

 

"Đừng tưởng tôi không biết các người đang ghen tị với tôi, dù sao thì, cơ hội gả vào hào môn không phải ai cũng có."

 

"Những đứa con gái xấu xí như các người, cho dù muốn đi nhảy thoát y cũng chẳng có ai thèm xem! Các người dựa vào đâu mà can thiệp vào quyền tự do ăn mặc của tôi? Tôi yêu cơ thể của tôi, tôi tự hào về cơ thể của tôi!"

 

Tôi lập tức bị mạch não của cô ta làm cho kinh ngạc.

 

Không phải chứ? Cô ta bị bệnh à?

 

Người bình thường có thể nói ra những lời này sao?

 

Đúng là não của vợ yêu của não tàn khác với người thường.

 

Tôi lập tức đăng bài đáp trả cô ta: "Quyền tự do ăn mặc thực sự là không tự ti, dám mặc những bộ quần áo đẹp, thể hiện mặt đẹp nhất của mình, chứ không phải cởi bỏ quần áo, đi lấy lòng đàn ông! Con gái có hàng trăm cách để yêu cơ thể mình nhưng mãi mãi không bao gồm việc đứng trên sân khấu thoát y, trở thành trò chơi của đàn ông!"

 

Cư dân mạng đều đồng tình với tôi.

 

[Đúng vậy! Tự do không phải là muốn làm gì thì làm, mà là không muốn làm gì thì không cần làm!]

 

[Các chị em hãy nhớ kỹ! Tự do hướng xuống dưới mãi mãi không phải là tự do! Chúng ta phải đấu tranh, mãi mãi là tự do hướng lên trên!]

 

[Loại tiệc tùng cơ thể đàn áp phụ nữ, lấy việc hiện đại hóa phụ nữ làm mục đích này sớm nên bị thời đại đào thải, chứ không phải được tẩy trắng thành nghệ thuật!]

 

Từ ngày đó, vì dư luận phẫn nộ, Lê Sa bị phong sát, hoàn toàn rút khỏi làng giải trí.

 

Cư dân mạng cũng bắt đầu tự phát tẩy chay sản nghiệp nhà họ Kỳ vì hành vi ngông cuồng của Kỳ Trạm.

 

Còn tôi, một lòng lao vào đoàn phim "Bắc Đẩu", chuyên tâm đóng bộ phim nữ chính đầu tiên trong đời.

 

Ba tháng sau, bộ phim đóng máy.

 

10

 

Mùng một Tết, ngày đầu tiên công chiếu phim: "Bắc Đẩu." đã đạt doanh thu phòng vé 298 triệu NDT, đồng thời danh tiếng cũng nhanh chóng lan truyền.

 

Khi phim ngừng chiếu, đã trở thành phim có doanh thu phòng vé đứng thứ hai trong lịch sử điện ảnh toàn quốc.

 

Nhờ bộ phim này, tôi đã thuận lợi đứng vững gót chân trong giới điện ảnh.

 

Còn Phó Sâm, càng kiếm được bội tiền.

 

Trì Dã càng trở thành đạo diễn có doanh thu phòng vé đứng đầu lịch sử điện ảnh.

 

Tối hôm tôi nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải Kim Kê, Lê Sa đã gào khóc xông vào lễ trao giải.

 

Cô ta quỳ xuống đất, ôm chặt lấy chân tôi, bắt đầu khóc lóc kể lể: "Chị, cầu xin chị đưa em đi phá thai, em biết sai rồi, em không muốn ở bên Kỳ Trạm nữa."

 

Tôi vội vàng từ chối cô ta: "Đứa bé là của cô và Kỳ Trạm, cô muốn phá thai nên đi tìm Kỳ Trạm thương lượng, chứ không phải tìm tôi thương lượng."

 

"Đây là chuyện riêng của hai người, tôi không có khả năng quản, cũng không muốn quản!"

 

Kiếp trước, chính vì tôi nhiều chuyện nên bị cô ta hại chít.

 

Sống lại một đời, dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không quản chuyện của cô ta nữa.

 

Lê Sa xắn tay áo lên, để lộ những vết bầm tím trên cánh tay, bắt đầu bán thảm trước mặt mọi người: "Kỳ Trạm mỗi ngày ở bên ngoài ve vãn những người phụ nữ khác, tôi mắng anh ta, anh ta liền đánh tôi, anh ta căn bản không thể bỏ được thói quen xấu! Anh ta còn không chịu đưa tiền cho tôi tiêu, anh ta mắng tôi là một người phụ nữ thực dụng, vì tiền của nhà anh ta mới cố hết sức tính kế anh ta, ở bên anh ta."

 

"Chị, em biết chị sẽ không bỏ mặc em, từ nhỏ đến lớn, chị thương em nhất!"

 

Cô ta khóc lóc nước mũi nước mắt tèm lem, vô cùng đáng thương.

 

Tôi không hề động lòng, gọi bảo vệ định đuổi cô ta đi.

 

Nhưng cô ta lại sống chít không chịu đi, nằm trên đất gào khóc điên cuồng: "Không! Tôi không đi, giải thưởng Ảnh hậu này vốn dĩ phải là của tôi!"

 

"Lê Hạ, chính cô là con hồ ly tinh đã cướp mất cuộc đời của tôi! Cô không được chít tử tế!"

 

"Cô cố ý, cô cố ý để tôi và Kỳ Trạm tên khốn trăng hoa đó ở bên nhau, cô cố ý để tôi đi tham gia show điên rồ đó! Cô đã hủy hoại cuộc đời tôi! Tại sao cô lại độc ác như vậy?!"

 

"Mẹ kiếp, Lê Sa, mày nói ai là tên khốn trăng hoa hả?!" Giọng nói tức giận của Kỳ Trạm vang lên ở cửa: "Lúc trước mày vì muốn trèo lên giường của tao, đến cả vũ nữ thoát y mày cũng chịu làm, bây giờ không moi được tiền của tao, mày muốn dùng dư luận để trói buộc tao đúng không?"

 

"Tao nói cho mày biết, trò này đối với tao không có tác dụng đâu!"

 

"Mày cũng không nhìn lại xem ngoài tao ra, bây giờ còn ai thèm nhìn đến cái đôi giày rách của mày nữa!"

 

"Còn muốn bỏ đứa con của tao, mày dám phá bỏ đứa con của tao, tao sẽ đánh chít mày!"

 

Nói xong, Kỳ Trạm liền xông tới, đấm mạnh vào đầu Lê Sa hai cái.

 

Lê Sa lập tức ngất xỉu.

 

Những người có mặt cũng không dám ngăn cản, dù sao thì ai cũng biết tính khí của Kỳ Trạm, sợ chọc giận anh ta, người tiếp theo bị đánh sẽ là mình.

 

Anh ta vẫn chưa hả giận, lại đá mạnh vào bụng Lê Sa hai cái.

 

"Mẹ kiếp! Một con điếm nhảy thoát y! Đứa bé có phải là của tao hay không còn chưa chắc!"

 

"Đồ tạp nham, cút đi cho tao!"

 

Trì Dã thì thầm vào tai tôi: "May mà cô có tầm nhìn xa trông rộng, bảo tôi báo cho Kỳ Trạm, nếu không, thật sự không có cách nào đối phó với loại điên nam điên nữ này."

 

Tôi nhỏ giọng hỏi anh ta: "Tôi cướp mất cơ hội của em gái ruột mình, trơ mắt nhìn em gái ruột mình chịu khổ, anh không thấy tôi quá máu lạnh sao?"

 

Anh ta lắc đầu, đôi mắt đen láy nhìn tôi không chớp mắt, nghiêm túc nói: "Ngược lại, tôi thấy cô rất thông minh, tôi cần một người cộng sự thông minh."

 

"Nếu như em gái cô khiến bộ phim mà tôi đã vất vả chuẩn bị gần năm năm bị phong sát, chỉ sợ tôi sẽ phát điên mất."

 

Không lâu sau, cảnh sát và xe cứu thương đều đến.

 

Kỳ Trạm vì đánh người nên bị bắt vào đồn cảnh sát.

 

Khi cảnh sát làm biên bản, anh ta vẫn vô cùng ngông cuồng.

 

"Tao đánh bạn gái của tao, phạm pháp ở chỗ nào?"

 

"Con điếm thối tha đó dám mắng tao, còn muốn giếc con của tao, không nên đánh sao?"

 

"Một người phụ nữ đê tiện như vậy, đánh chít cô ta cũng không quá đáng!"

 

Luật sư nhà họ Kỳ tìm đến vốn còn muốn khuyên anh ta nói ít thôi nhưng nhìn vẻ mặt không sợ trời không sợ đất, không biết trời cao đất rộng của anh ta, trực tiếp mặc kệ, lặng lẽ nhìn anh ta phát điên trước mặt cảnh sát.

 

Lê Sa bị anh ta đá đến mức đại xuất huyết, hôn mê nhập viện, thai nhi cũng sinh non.

 

Kỳ Trạm vốn tưởng rằng luật sư vàng của nhà họ Kỳ vẫn có thể như trước đây, đánh đâu thắng đó, bảo lãnh anh ta ra tù.

 

Nhưng lần này anh ta đánh người, bị phát sóng trực tiếp trên toàn quốc, gây ra ảnh hưởng xấu, trở thành vụ án trọng điểm của Hải Thị, chỉ thị từ trên là, xử lý nghiêm khắc, nghiêm túc, nhanh chóng!

 

Sau khi Kỳ Trạm vào tù, đứa con riêng của nhà họ Kỳ giếc về nhà họ Kỳ, với tốc độ nhanh như chớp không kịp che tai, tiếp quản sản nghiệp nhà họ Kỳ, cướp mất quyền thừa kế của Kỳ Trạm.

 

Sau khi Kỳ Trạm ra tù, lại tính hết mọi chuyện lên đầu Lê Sa.

 

Anh ta ngày ngày uống rượu, đi lầu xanh, chỉ cần hơi không vừa ý, liền trút giận lên Lê Sa bằng cách đánh đập.

 

Cuộc đời của Lê Sa đang nhanh chóng rơi xuống vực thẳm, không thấy được điểm dừng.

 

Còn tôi, hợp tác với Trì Dã nhiều lần, giành được giải Ảnh hậu hết lần này đến lần khác, diễn xuất được vô số khán giả công nhận.

 

Nhưng mỗi khi đêm về, tôi vẫn thường bị cơn ác mộng của kiếp trước làm cho giật mình.

 

Cơn đau chân thực và thấm vào tận xương tủy đó không ngừng nhắc nhở tôi, mãi mãi không được thương hại Lê Sa, mãi mãi không được tha thứ cho Lê Sa, mãi mãi không được để cô ta có cơ hội làm tổn thương tôi lần thứ hai!

 

Tôn trọng số phận của người khác, tránh xa nỗi khổ của người khác, nếu không, nỗi khổ đó rất có thể sẽ giáng xuống đầu tôi, do tôi gánh chịu thay cô ta!

 

(Hết)

Chương trước
Loading...